Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013


Lịch sử ngày quốc tế thiếu nhi

Ngày nay, 1/6 hàng năm, chúng ta làm thật nhiều điều để được thấy các em nhỏ nở những nụ cười rạng rỡ. Bởi vì vào ngày 1/6/1942, một tội ác không thể dung thứ được đã giáng lên số phận của hàng trăm trẻ em. Nhân loại tiến bộ rơi nước mắt. Nhân loại quyết định rằng: cần phải có một ngày nhắc nhở Thế giới Hành động vì Trẻ em!
Vào rạng sáng ngày 1-6-1942, bọn phát xít Đức bao vây làng Li-đi-xơ (Tiệp Khắc), chúng bắt 173 người đàn ông, 196 người phụ nữ và trẻ em. Tại đây, chúng đã tàn sát dã man 66 người và đưa 104 em thiếu nhi vào trại tập trung, 88 em đã bị chết trong các phòng hơi độc, 9 em khác bị đưa đi làm tay sai cho bọn phát xít. Làng Li-đi-xơ không còn một bóng người. Hai năm sau, ngày 10-6-1944, bọn phát xít Đức lại bao vây thị trấn Ô-ra-đua (Pháp), chúng dồn 400 người vào nhà thờ, trong đó có nhiều phụ nữ và hơn 100 trẻ em, phóng hỏa đốt cháy một cách thảm thương.
">Căm phẫn trước tội ác dã man của phát xít Đức, cả loài người tiến bộ trên toàn thế giới đã kịch liệt lên án và đấu tranh để tiêu diệt chủ nghĩa phát xít. Sau khi phát xít Đức bị đánh bại, Nhà nước Tiệp Khắcđã cho xây dựng lại làng Li-đi-xơ và Đài tưởng niệm để khắc sâu tội ác của bọn phát xít. Tháng 12-1949, Liên hiệp Hội phụ nữ Á Phi họp ở Bắc Kinh (Trung Quốc) đã đề nghị và được Liên đoàn phụ nữ Dân chủ thế giới nhất trí chọn ngày 1-6 hàng năm làm ngày Quốc tế Thiếu nhi, nhằm nhắc nhở nhân dân toàn thế giới nhớ đến vụ thảm sát Li-đi-xơ và Ô-ra-đua của bọn phát xít, và hành động để bảo vệ và chăm sóc trẻ em.
Tiếp theo, tháng 4 năm 1952 tại Viên ( thủ đô nước Áo) đã có cuộc họp quốc tế bảo vệ thiếu nhi. Hội nghị này đã yêu cầu tất cả Chính phủ các nước đặt ra những Pháp luật cho nước mình nhằm đảm bảo hạnh phúc cho các bà mẹ và trẻ em, đòi cấm dùng những phát minh khoa học vào mục đích chiến tranh.
Đến năm 1955, Đại hội các bà mẹ của hầu hết các nước trên thế giới họp tại Matxacơva đã tố cáo bọn đế quốc âm mưu gây lại chiến tranh và kêu gọi các bà mẹ khắp năm châu xiết chặt thêm hàng ngũ đấu tranh cho một nền hoà bình bền vững trên đất nước.
Từ đó đến nay, những tổ chức phụ nữ thanh niên ở các nước đã lấy ngày 1 - 6 làm ngày biểu dương lực lượng đấu tranh chống các thế lực gây chiến tranh để bảo vệ hạnh phúc cho các bà mẹ và trẻ em trên thế giới.
Ở nước ta, từ sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, ngày 1- 6 đã được tổ chức hàng năm và trở thành ngày hội chăm sóc và bồi dưỡng thế hệ măng non cho Tổ Quốc. Nhà nước ta cũng ban hành Pháp lệnh về chăm sóc và bảo vệ thiếu niên, nhi đồng coi trách nhiệm vẻ vang ấy là của toàn dân.
Việt Nam là nước đầu tiên ở châu Á và nước thứ hai trên thế giới phê chuẩn Công ước về quyền trẻ em- Văn kiện pháp lý Quốc tế đầu tiên đề cập toàn diện đến các quyền trẻ em dựa trên nguyên tắc trẻ em có quyền được chăm sóc, bảo vệ và giúp đỡ đặc biệt. Từ 15/5 đến 30/6 được coi là Tháng Hành động vì trẻ em Việt Nam.

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

BÀI VIẾT DỰ THI: GIỚI THIỆU VỀ NGÀNH CÔNG NGHỆ THÔNG TIN



Công nghệ thông tin là một ngành nghề rộng lớn, có ảnh hưởng tới nhiều ngành nghề khác nhau của xã hội. Vì thế, thật khó đưa ra một định nghĩa đầy đủ và chính xác. Tuy nhiên, chúng ta có thể tạm hiểu:
Công nghệ thông tin là một ngành sử dụng hệ thống các thiết bị và máy tính, bao gồm phần cứng, phần mềm, để cung cấp một giải pháp xử lý thông tin trên nền công nghệ cho các cá nhân, tổ chức có yêu cầu.
Với xu hướng toàn cầu hóa và bùng nổ thông tin như hiện nay, mọi hoạt động của con người trên trái đất chúng ta đều có thể biết, theo dõi và cảm nhận được. Sở dĩ như vậy là nhờ sự phát triển vượt bậc của công nghệ thông tin. Máy vi tính là một trong những phương tiện giúp chúng ta kết nối với những con người ở mọi nơi trên trái đất; giúp ta có thể tiếp cận với nền văn minh của nhân loại.
          Máy vi tính được ra đời nhằm đáp ứng yêu cầu của xã hội. Trước đây, khi con người làm mọi việc chỉ với chiếc máy đánh chữ cũ kỷ, hoặc viết tay mất nhiều thời gian, không đảm bảo thẩm mỹ, tính chính xác không cao và không thể lưu lại dữ liệu mà chúng ta đã dành thời gian để soạn thảo. Từ đó, nhu cầu của con người là mong muốn có một loại máy có thể giúp cho con người lưu trữ các số liệu và thực hiện các phép tính nhanh, chính xác trên khối lượng to lớn của các số liệu được lưu trữ. Chiếc máy tính đầu tiên ra đời mang tên ENIAC (tên viết tắt của Electronic Numerical Integrator and Computer: máy tính tích phân điện tử), tại Trường Đại Học Pennsylvania vào năm 1946, bên trong máy gồm 18.800 bóng điện tử, 70.000 điện trở, 10.000 tụ điện, 1.500 bộ rơ le, tổng trọng lượng máy nặng 30 tấn. Càng ngày máy tính càng có nhiều cải tiến mới về tốc độ, hình dáng và cả trọng lượng... Cùng với sự phát triển nhanh chóng của khoa học công nghệ, máy vi tính đã trở thành một công cụ không thể thiếu trong bất kỳ lĩnh vực công tác nào. Nhiều người cho rằng, muốn sử dụng được máy vi tính đòi hỏi con người phải có một trình độ cao, vì đây là một thiết bị hiện đại. Tuy nhiên, những suy nghĩ như vậy chưa hẳn đã đúng. Vì ngày nay, máy vi tính là một thiết bị thông dụng mà mọi nhà đều có thể trang bị để trẻ em được học tập, dự thi qua mạng như: thi Tiếng anh qua mạng (IOE), thi toán qua mạng (violympic), . . . và để “xóa mù” tin học.
Khi bước vào ngưỡng cửa cuộc đời, mỗi người đều suy nghĩ và lựa chọn cho mình một công việc, một nghề phù hợp với trình độ, năng lực, điều kiện và sở thích của bản thân để xây dựng sự nghiệp cho mình. Nhiều người quan niệm rằng tấm bằng đại học là điều kiện tiên quyết, là “giấy thông hành” để xây dựng tương lai. Tuy nhiên, thực tế đã chứng minh, rất nhiều người trong số những người giàu nhất thế giới như Bill Gates (Microsoft) , Steve Jobs (Apple), Mark Zuckerberg (Facebook), Micheal Dell (Dell), Lawrence Ellison (Oracle)... đã rất thành công khi chưa từng tốt nghiệp đại học. Một điều thú vị là trong những tỷ phú giàu nhất thế giới không có bằng đại học hầu hết đến từ lĩnh vực công nghệ thông tin, trong lĩnh vực đòi hỏi sự sáng tạo này thì điều quan trọng nhất là cần có sự trải nghiệm và niềm đam mê. Chính vì vậy, tuỳ theo khả năng của mỗi người mà chúng ta cần chọn cho mình một hướng đi phù hợp, đặc biệt là đối với ngành công nghệ thông tin, một ngành đào tạo ra những chuyên gia trong lĩnh vực IT( Information Technology).   


         Để trở thành một “chuyên gia” IT có nhiều cách tiếp cận, có những người phải trải qua những năm tháng ở bậc đại học để học các kỹ năng tư duy, cấu trúc các thuật toán của chương trình nhằm sau này trở thành chuyên gia phần mềm hay là chuyên gia lập trình. Còn đối với những người có sở thích về kỹ thuật cộng với một số kiến thức về lĩnh vực điện tử thì thường sau này trở thành chuyên gia phần cứng. Để một hệ thống thông tin hoạt động được tốt cần phải có những chuyên gia “phần dẻo” (phần hệ thống). Những người này thực hiện các công đoạn lấy sản phẩm được xây dựng bởi các chuyên gia phần mềm rồi cấu hình, cài đặt trên những thiết bị phần cứng để sản phẩm phần mềm được hoạt động một cách tối ưu nhất. Nói tóm lại, con đường để trở thành một chuyên gia IT có nhiều cách khác nhau. Ngày nay, ngày càng nhiều lĩnh vực ứng dụng công nghệ thông tin (CNTT) vào trong lĩnh vực đời sống cũng như trong công việc của các ngành, nhu cầu con người có trình độ về CNTT còn thiếu rất nhiều, nhất là những lĩnh vực đòi hỏi có trình độ cao. Sau giai đoạn phát triển đỉnh cao vào 2005-2007, lượng thí sinh đăng ký thi ĐH-CĐ trong lĩnh vực CNTT dịch chuyển dần sang các nhóm ngành Kinh tế với mức 10-15% mỗi năm. Dự báo, thị trường nhân lực CNTT cung cấp cho ngành sẽ thiếu hụt nghiêm trọng vào 2015 – thời điểm mà các sinh viên hiện tại sẽ đồng loạt tốt nghiệp.Cuối năm ngoái, khi Đề án “Đưa Việt Nam sớm trở thành nước mạnh về CNTT-TT” chính thức được Thủ tướng phê duyệt đã phần nào “hâm” lại sức “nóng” cho đào tạo CNTT với sự xuất hiện của nhiều nhóm ngành mới.

1. Lập trình ứng dụng Mobile


Việt Nam hiện có tới 50 triệu thuê bao di động hoạt động thường xuyên. Nền tảng 3G đã được các nhà cung cấp mạng triển khai rộng khắp với 69% người sử dụng ở độ tuổi trung bình 15 – 24 tạo nên một thị trường Mobile Apps với tốc độ phát triển nhanh chóng và mạnh mẽ ở Việt Nam, một số doanh nghiệp đã xây dựng kho ứng dụng di động riêng như F-Store của FPT, VTC Mobile của Tổng công ty truyền thông đa phương tiện VTC, mStore của Tổng công ty Viễn thông Quân đội.
     
        2. Lập trình game


Hội thảo Người Việt làm Game Việt do VTC Academy tổ chức là một hoạt động tiêu biểu dành cho giới lập trình


         Việt Nam là thị trường Game lớn nhất trong khu vực Đông Nam Á với hơn 20 nhà phát hành Game trên cả nước. Doanh thu liên tục tăng trưởng với mức trung bình 400 triệu USD/năm, chiếm 70% doanh thu của ngành nội dung số. Có mức tăng trưởng ấn tượng, nhưng ngành công nghiệp Game ở Việt Nam chỉ mới dừng lại ở mức phân phối phát hành và gia công các tựa game nước ngoài. Một vài năm gần đây, các doanh nhiệp liên tiếp thành lập ra Studio riêng của mình nhằm phát triển sản xuất Game thuần Việt. Kéo theo đó là một lượng lớn nhu cầu về nhân lực ở tất cả các khâu của quá trình sản xuất Game như: thiết kế đồ họa Game (Game Design), lập trình Game (Programming), âm thanh (Audio)…

        3. Phát triển ứng dụng phần mềm & web
          Với xu hướng hạ tầng hệ thống ngày càng được tập trung hoá, lập trình ứng dụng đã trở thành một lĩnh vực sôi động và có tốc độ phát triển nhanh chóng nhất tính đến thời điểm hiện tại. Phát triển ứng dụng đã thay đổi sâu sắc từ thuần tuý desktop sang các dịch vụ và ứng dụng trực tuyến cũng như khả năng ứng dụng trong các thiết bị đa phương tiện mở ra thời kỳ bùng nổ ứng dụng trên nhiều lĩnh vực: chính phủ điện tử, thương mại điện tử, quản trị doanh nghiệp điện tử, thanh toán điện tử, giải trí điện tử, công dân điện tử, y tế điện tử, mạng xã hội, giáo dục trực tuyến….
          Từ thế hệ 1.0 của các Web đóng, chỉ làm nhiệm vụ cung cấp thông tin 1 chiều đã tiến sang giai đoạn 2.0 với các tính chất tiêu biểu như là nền tảng có thể chạy mọi ứng dụng, tập hợp trí tuệ cộng đồng, người dùng tạo nên nội dung web, phần mềm được cung cấp dưới dạng dịch vụ web, tạo nên sự xuất hiện đầy ấn tượng của wiki, facebook, webblog, youtube, twitter với hàng trăm triệu thành viên cùng tương tác.
          5. Thương mại điện tử

         Cách đây 5 năm, thương mại điện tử vẫn còn là một khái niệm khá mới mẻ tại Việt Nam. Cho đến nay, nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong hoạt động kinh doanh của các doanh nghiệp. Theo thống kê của Bộ Công Thương, tính đến năm 2007 gần 40% doanh nghiệp đã có doanh thu từ hoạt động thương mại điện tử, chiếm 15% tổng doanh thu doanh nghiệp. Chất lượng ứng dụng TMĐT vào kinh doanh đang là yếu tố quyết định giá trị cạnh tranh của các doanh nghiệp. Nắm bắt xu hướng, nhiều trường đại học, cao đẳng đã chính thức đưa Thương mại điện tử vào chương trình giảng dạy của mình, thu hút được lượng lớn sinh viên đăng ký.
        Ở Việt Nam nói chung, Quảng nam nói riêng thì khá nhiều học sinh sau khi tốt nghiệp PTTH cũng không trải qua giai đoạn học tập truyền thống nữa mà tìm ngay đến các đơn vị đào tạo nghề. Bởi đơn giản, đào tạo nghề thường linh hoạt, tùy biến theo xu hướng phát triển của thị trường mà xây dựng chương trình giảng dạy phù hợp với nhu cầu. Vài năm trở lại đây, trên địa bàn tỉnh Quảng Nam ngoài các trường như Đại học Quảng Nam, Trường Cao đẳng Kinh tế kỹ thuật còn có các doanh nghiệp kinh doanh trong lĩnh vực giáo dục cũng đã đào tạo ra một lượng lớn nguồn nhân lực CNTT phục vụ cho tỉnh nhà, trong đó phải kể đến Trường Cao đẳng Đông Á, Cao đẳng Phương Đông.






Ngoài ra, hiện nay môn tin học đã được đưa vào giảng dạy ở các trường phổ thông từ tiểu học đến trung học phổ thông trên địa bàn tỉnh Quảng Nam, giúp cho học sinh có điều kiện tiếp xúc với máy vi tính ngay từ khi còn ở bậc tiểu học. Khi lớn lên, các em có thể vận dụng kiến thức về tin học để phục vụ cho việc học tập các môn học khác và tiếp cận với những tiến bộ của khoa học công nghệ trong nước và trên thế giới.




Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013


LỊCH SỬ NGÀY 8/3


Ngày Quốc tế Phụ nữ là thành quả của đấu tranh lâu dài và lặng lẽ của hàng triệu phụ nữ trên thế giới. Trước đây do trọng nam khinh nữ, nên phận làm nữ chịu nhiều thiệt thòi nhất hàng thế kỷ. Lịch sử đấu tranh mới chỉ bắt đầu từ Thời cổ Hy Lạp, Lysistrata cuộc tranh đấu chống lại nam giới để chấm dứt chiến tranh.

Lịch sử của ngày Quốc Tế Phụ nữ bắt đầu từ năm 1857 đến 1911.
Ngày 8 tháng 3 năm 1857, các công nhân ngành dệt chống lại những điều kiện làm việc khó khăn và tồi tàn của họ tại Thành phố New York: 12 giờ làm việc một ngày. Hai năm sau, cũng trong tháng 3, các nữ công nhân Mỹ trong hãng dệt thành lập công đoàn (syndicat) đầu tiên đã được bảo vệ và giành được một số quyền lợi.
50 năm sau, ngày 8 tháng 3 năm 1908, 15.000 phụ nữ diễu hành trên các đường phố New York để đòi được giảm giờ làm việc, lương cao hơn và hủy bỏ việc bắt trẻ con làm việc. Khẩu hiệu của họ là "Bánh mì và Hoa hồng" (Bread and Roses). Bánh mì tượng trưng cho bảo đảm kinh tế gia đình, hoa hồng tượng trưng cho đời sống tốt đẹp hơn. Sau đó, Đảng Xã hội Mỹ tuyên bố Ngày Quốc tế Phụ nữ là ngày 28 tháng 2 năm 1909.
Trong Hội nghị phụ nữ do Quốc tế thứ II (Quốc tế Xã hội chủ nghĩa) tổ chức ngày 8 tháng 3 năm 1910, 100 đại biểu phụ nữ thuộc 17 nước đòi quyền bầu cử cho phụ nữ. Chủ tịch là Clara Zetkin, phụ nữ Đức, đã đề nghị chọn một ngày quốc tế phụ nữ để nhớ ơn những phụ nữ đã đấu tranh trên toàn thế giới. Hội nghị đã chọn ngày 8 tháng 3 làm Ngày Quốc tế Phụ nữ. Ngày đó năm 1911 đã được hơn một triệu người tham gia trong các nước Áo, Đan Mạch, Đức và Thụy Sĩ.
Ngày 25 tháng 3 năm 1911, 145 nữ công nhân, phần lớn là di dân người Ái Nhĩ Lan và người Do Thái của hãng Triangle Shirtwaist Company tại Thành phố New York đã chết trong một vụ cháy trong xưởng dệt. Họ không 

có ngõ thoát ra ngoài được: cửa xưởng đã được khóa chặt để công nhân không được ra ngoài trước khi hết giờ làm việc (Điều này đã thúc đẩy việc sửa đổi luật lệ lao động). Có khoảng 80.000 người diễn hành trong các đường phố đã đưa đám tang lớn của 145 nạn nhân chết cháy.

Năm 1912, 14.000 công nhân hãng dệt đình công và la Lớn "Better to starve fighting than starve working" (Chết đói vì chiến đấu hơn là chết đói vì làm việc). Nữ công nhân nghỉ việc 3 tháng.
Năm 1912, nhà thơ Mỹ James Oppenheim (1882-1932) viết bài thơ Bread and Roses sau lần diễn hành 14.000 đình công tại Lawrence, Massachusetts. Sự can đảm của họ đã làm cảm hứng bài Bread and Roses, thường đi hát trong ngày Quốc tế Phụ nữ.
Ngày 8 tháng 3 năm 1914: Phụ nữ Đức đòi quyền bầu cử nhưng đến ngày 12 tháng 10 năm 1918 mới được chấp thuận.
Ngày 23 tháng 2 năm 1917 theo lịch Nga, nhằm ngày 8 tháng 3 dương lịch, các nữ công nhân Nga đã ra đường biểu tình đình công, đòi bánh mì và đòi trả chồng con họ trờ về từ chiến trận. Cuộc đình công này đã khiến Sa hoàng Nicolas II phải thoái vị và góp phần rất lớn vào cuộc Cách mạng tháng Mười ở Nga.
Ngày 21 tháng 4 năm 1944, Quốc hội Pháp chấp nhận quyền bầu cử cho phụ nữ Pháp. Phụ nữ Pháp đã đi bầu hội đồng thành phố lần đầu tiên vào ngày 20 tháng 4 năm 1945. Trong lúc đó đàn ông Pháp đã được đi bầu từ năm 1848, tức là từ một thế kỷ trước 8 tháng 3 năm 1948, tại nước Pháp, 100.000 phụ nữ đã tổ chức một cuộc diễu hành tại Paris, từ Place de la République đến tượng Jeanne d’Arc.
Từ năm 1950 tại Việt Nam, vào ngày mùng 6 tháng hai âm lịch mỗi năm đều có tổ chức ngày lễ Hai Bà Trưng ở Sài Gòn, và sau đó đã dùng ngày lễ này làm ngày Phụ nữ. Mỗi năm đều chọn một nữ sinh trường Trưng Vương và một nữ sinh trường Gia Long đóng vai Hai Bà Trưng ngồi trên bành voi trong dịp cử hành lễ.
Năm 1971, Thụy Sĩ chấp nhận quyền bầu cử cho phụ nữ.
8 tháng 3 năm 1975, bắt đầu chú ý và tổ chức ngày Quốc tế Phụ nữ.
Năm 1977, nghĩa là hai năm sau ngày Quốc tế Phụ nữ, Liên Hiệp Quốc quyết định mời các nước dành một ngày để nói lên quyền lợi của người phụ nữ và hòa bình thế giới. Và ngày 8 tháng 3 được chọn để trở thành ngày lễ chung cho nhiều quốc gia trên thế giới. 

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Bài thi vẽ ngày hội công nghệ thông tin





        THÀNH LẬP ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM 3-2


Cuối thế kỷ XIX, sau khi bình định xong Việt Nam, thực dân Pháp bắt tay thực thi các chính sách thực dân hà khắc, biến nước ta từ một nước phong kiến độc lập trở thành một nước thuộc địa nửa phong kiến.

Sự thống trị tàn bạo của thực dân Pháp đã làm cho mâu thuẫn dân tộc diễn ra hết sức gay gắt, hàng loạt phong trào yêu nước theo các khuynh hướng khác nhau liên tiếp nổ ra nhằm giải quyết mâu thuẫn chủ yếu đó. Tiêu biểu là phong trào Cần Vương do vua Hàm Nghi và Tôn Thất Thuyết khởi xướng; phong trào Đông Du của Phan Bội Châu; phong trào cải cách của Phan Chu Trinh, khởi nghĩa Yên Thế do Hoàng Hoa Thám lãnh đạo...Các cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc tuy diễn ra quyết liệt, song cuối cùng đều bị thất bại, vì thiếu một đường lối cứu nước đúng đắn, thiếu một tổ chức lãnh đạo có khả năng tập hợp sức mạnh của toàn dân tộc.
Trong bối cảnh đó, tháng 6-1911, người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành đã rời Tổ quốc ra đi tìm con đường cứu nước giải phóng dân tộc. Năm 1920 Nguyễn Tất Thành- Nguyễn Ái Quốc đã đến với chủ nghĩa Mác- Lê nin; đây không chỉ là bước ngoặt đối với cuộc đời hoạt động cách mạng của Nguyễn Ái Quốc, mà còn là bước ngoặt của cách mạng Việt Nam. Lý luận của chủ nghĩa Mác-Lê nin đã soi rọi cho Nguyễn Ái Quốc: Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc thì trước hết phải có “Đảng cách mệnh” để “trong thì vận động và tổ chức dân chúng, ngoài thì liên lạc với dân tộc bị áp bức và vô sản giai cấp mọi nơi”. Từ nhận thức đó Nguyễn Ái Quốc ra sức chuẩn bị mọi mặt cho việc thành lập một chính đảng vô sản ở Việt Nam, Người từng bước truyền bá có hệ thống chủ nghĩa Mác-Lê nin vào trong nước, đưa phong trào công nhân chuyển dần từ trình độ tự phát lên tự giác; đưa phong trào yêu nước chuyển dần sang lập trường cộng sản.
Tháng 3-1929, Chi bộ Cộng sản đầu tiên được thành lập ở số nhà 5D, Hàm Long, Hà Nội, gồm có Trần Văn Cung, Trịnh Đình Cửu, Ngô Gia Tự, Nguyễn Đức Cảnh, Đỗ Ngọc Du, Nguyễn Phong Sắc, Nguyễn Văn Tuân và Dương Hạc Đính.
Ngày 1-5-1929, tại Đại hội toàn quốc của Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên ở Hương Cảng, đoàn đại biểu Bắc Kỳ đưa ra đề nghị thành lập Đảng Cộng sản. Đề nghị dó không được chấp nhận, trở về nước, ngày 17-6-1929, những đảng viên trong Chi bộ Cộng sản 5D Hàm Long đã tuyên bố thành lập Đông Dương Cộng sản Đảng. Ngày 25-7-1929 An Nam Cộng sản Đảng được thành lập ở Nam Kỳ. Tháng 9-1929 Đông Dương Cộng sản Liên đoàn được thành lập ở Trung Kỳ.
Chỉ trong một thời gian ngắn ở Việt Nam đã có ba tổ chức cộng sản được tuyên bố thành lập. Điều đó phản ánh xu thế tất yếu của phong trào đấu tranh cách mạng ở Việt Nam. Song sự tồn tại của ba tổ chức cộng sản hoạt động biệt lập trong một quốc gia có nguy cơ dẫn đến chia rẽ lớn. Yêu cầu bức thiết của cách mạng là cần có một Đảng thống nhất lãnh đạo. Nguyễn Ái Quốc, người chiến sĩ cách mạng lỗi lạc của dân tộc Việt Nam, người duy nhất có đủ năng lực và uy tín đáp ứng yêu cầu đó của lịch sử: thống nhất các tổ chức cộng sản thành Đảng Cộng sản duy nhất ở Việt Nam.
Từ ngày 3 đến 7-2-1930, Hội nghị hợp nhất ba tổ chức Cộng sản họp tại Cửu Long (Hương Cảng, Trung Quốc) dưới sự chủ trì của đồng chí Nguyễn Ái Quốc. Tham gia Hội nghị có các đồng chí Trịnh Đình Cửu, Nguyễn Đức Cảnh (đại biểu DDCSD); Nguyễn Thiệu, Châu Văn Liêm (đại biểu (ANCSĐ). Đại biểu ĐDCSLĐ không đến kịp. Hội nghị nhất trí thành lập đảng thống nhất, lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam, thông qua Chánh cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, Chương trình tóm tắt và Điều lệ vắn tắt của Đảng. Ngày 3 tháng 2 năm 1930 trở thành Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam.
Hội nghị hợp nhất các tổ chức cộng sản Việt Nam mang tầm vóc lịch sử như là Đại hội thành lập Đảng. Đảng được thành lập là kết quả của cuộc đấu tranh giai cấp và đấu tranh dân tộc ở nước ta trong những năm đầu thế kỷ XX; là sản phẩm cuả sự kết hợp chủ nghĩa Mác-Lê nin với phong trào công nhân và phong trào yêu nước; là kết quả của quá trình lựa chọn, sàng lọc nghiêm khắc của lịch sử và là kết quả của quá trình chuẩn bị đầy đủ về chính trị, tư tưởng và tổ chức của một tập thể chiến sĩ cách mạng, đứng đầu là đồng chí Nguyễn Ái Quốc.
Đó là một mốc lớn đánh dấu bước ngoặt trọng đại trong lịch sử cách mạng Việt Nam, chấm dứt cuộc khủng hoảng về đường lối cứu nước kéo dài mấy chục năm. Trong Chánh cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt do đồng chí Nguyễn Ái Quốc khởi thảo, được Hội nghị thành lập Đảng thông qua đã xác định cách mạng Việt Nam phải tiến hành cách mạng giải phóng dân tộc tiến lên chủ nghĩa xã hội. Độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội là con đường cách mạng duy nhất đúng để thực hiện mục tiêu giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng xã hội, giải phóng con người. Sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam với Cương lĩnh, đường lối cách mạng đúng đắn chứng tỏ giai cấp công nhân Việt Nam đã trưởng thành, đủ sức lãnh đạo cách mạng.
Sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam gắn liền với tên tuổi của Nguyễn Ái Quốc-Hồ Chí Minh, người sáng lập và rèn luyện Đảng ta.


NGÀY HỘI Ư.D CÔNG NGHỆ THÔNG TIN 
TRƯỜNG THCS LÝ TỰ TRỌNG


CHƯƠNG TRÌNH: 7g 31/1/2013
          
Thời gian
Nội dung
PHẦN I:
Khai mạc
7g đến 7g30
-Văn nghệ
7g30 – 8g
-Báo cáo trường,Tổ, Học sinh
8g-9g
-1 tiết dạy
Suốt ngày
Thăm gian hàng
PHẦN II:
Thi Ứng dụng
Từ 10g45 -13g30
Thi ứng dụng: GV-HS
13g30-14g30
Hội thảo về công tác Ư.D CNTT
của PGD TP
14g30-16g
Thăm gian hàng
16g-
Tổng kết, khen thưởng.

Tiếp tục trưng bày đến 12g 1/2/2013